Những năm tháng thanh xuân ai trong chúng ta cũng có ít nhiều cái thứ gọi là Tình Yêu và có thể làm điều điên rồ cho cái Tình Yêu đấy . Rồi đến một lúc nào đấy chúng ta nhìn lại , chúng ta mới nhận ra , thì ra tất cả đều chỉ là trải nghiệm , là phép thử.Chúng ta đi qua vô vàn cái sai để tìm được cái đúng , và để rồi chúng ta lại phải bước qua vô vàn cái đúng để nhận ra cái gì phù hợp , cái gì không phù hợp.
Đàn ông , dù có giàu có đến đâu , thành đạt tới cỡ nào , ăn chơi ra sao . Đã từng đổ đốn và qua đêm với bao nhiêu người phụ nữ , thì cũng nên chọn cho mình một người đàn bà vì yêu thương mà ở lại bên cạnh bạn lúc khó khăn . Bởi vì đời nhiều thứ phù du , hôm nay thành đạt đó , hôm nay giàu có đó , bạn bè đó , gái gú đó . Nhưng mai lỡ hai bàn tay trắng thì hỏi còn lại được gì ? Đời , chẳng ai học được chữ ngờ đâu .!?
Khi còn bé tôi luân mơ ước được đi ra ngoài bay bổng , va chạm và tìm tòi mọi thứ. Trong tâm trí của tôi khi ấy , tôi luân mơ tưởng tới những tòa nhà trọc trời , những chiếc xe hiện đại kèm theo đó là những con người lịch lãm ở thành thị kia. Khi tôi lớn hơn một chút , cuộc sống đưa đẩy từ ghế nhà trường , bật ra đường hơi sớm , thì cũng là lúc tôi được đi tận tới nơi mà xưa tôi đã từng mơ mộng. Nhớ lại cái lúc còn nhỏ , tôi luân muốn đi ra ngoài , bởi vì ở nhà chán lắm . Còn bây giờ khi ra ngoài rồi , tôi lại muốn về nhà , bởi ngoài này chán lắm .Nhưng tiếc là thuyền không còn bến đỗ , và gỗ xưa nay mục dần. Tôi khuyên các bạn mới lớn , có ý định ra ngoài sớm , thì nên dừng lại . Hãy trân trọng mọi thứ bạn đang có , hãy học cách xem trọng khó khăn. Vì chính những khó khăn ấy , sẽ giúp bạn trưởng thành hơn.
Sẽ chẳng một ai biết trân trọng em nếu như em không biết trân trọng bản thân mình. Cũng sẽ chẳng một ai yêu em thật lòng nếu như em cứ cố làm cho bản thân em thêm phần tệ hại, cứ suy nghĩ nhiều rồi lại làm bản thân hết lần này đến lần khác đau lòng. Nói đúng hơn sẽ chẳng ai yêu em thật lòng nếu như em chẳng chịu thương bản thân em. Đừng mỏi mệt như vậy nữa, rồi em sẽ gặp được cái người chịu được cái tính em, thương em thật lòng trong lúc lòng em đang bộn bề nhất. Quan trọng là em có chờ được hay không thôi. Em đừng cố thay đổi chỉ để mình hợp với người đó, người yêu em sẽ chịu được tính em, sẽ thương em như là chính em của hiện tại chứ không phải bắt em thay đổi nhiều thứ chỉ để hợp với họ. Người yêu em là người sẽ chẳng bao giờ làm em buồn lòng, cũng chẳng để em phải rơi nước mắt. Sẽ là một người, ngay lúc lòng em muốn đi nhất vì quá mệt mỏi, họ sẽ chạy đến và giữ lấy em. Chứ không phải ôm em rồi nói: "Em hãy sống hạnh phúc"
Đến một độ tuổi nào đó , bạn sẽ nhận ra rằng tình yêu không còn là tất cả . Có thì sẽ bớt buồn , bớt cô đơn hơn . Nhưng ? không có cũng chẳng sao cả ! Hằng ngày bạn vẫn phải vất vả đi kiếm tiền để sống . Người đời không cười bạn khi bạn độc thân , họ chỉ cười khi bạn không thể nuôi chính bản thân mình .!?
Em biết gì không , con người thật kỳ lạ , đáng lẽ nên toàn tâm toàn ý với những người yêu thương hết lòng vì ta , nhưng không , họ lại hay chạy theo những người làm ta đau khổ , hết lần này tới lần khác vẫn cứ muốn can tâm tình nguyện . Trăm lần bảo thôi , vạn lần cứ nhớ . Trăm lần cứ nhớ , vạn lần muốn gặp . Trăm ngàn lần muốn gặp , lại vạn lần không dám, là vạn lần đau thương.
Hạnh phúc hay đau khổ , tất cả bây giờ vốn dĩ chỉ còn là quá khứ . Yêu hay không yêu , chỉ cần một cái quay lưng đã cách nhau cả một con đường . Mất đi hay còn lại , mọi thứ giờ là kỉ niệm . Dù có thề non hẹn trăm biển trăm điều , thì cũng đã lạc mất nhau giữa dòng đời ngược xuôi . Ai là của ai ? Bây giờ chẳng còn quan trọng nữa .
Tình yêu thanh xuân là tình yêu bất diệt , nó chỉ lướt qua nhau và tạo cho ai đó một cảm xúc ...
Và tình yêu thanh xuân , cũng có thể là đợi chờ , ngóng trông một người có lẽ vì cảm xúc không cho phép , để người đó lướt qua .
Và tình yêu thanh xuân , cũng có thể là đợi chờ , ngóng trông một người có lẽ vì cảm xúc không cho phép , để người đó lướt qua .
Càng lớn , chúng ta càng hiểu thế giới xung quanh tồn tại quá nhiều chuyện mà chỉ có thể tập cách chấp nhận, làm cách nào cũng không thể thay đổi. Chuyện buồn càng nhiều , nỗi thất vọng càng lớn. Thế rồi thất vọng , một lúc nào đó sẽ chuyển thành tuyệt vọng. Chúng ta rồi sẽ trơ lỳ với tất cả những gì đang xảy ra, đối diện với đau thương một cách vô cảm .
Đừng cố thử thách tình cảm ta không chắc chắn. Dù bạn có tắt điện thoại đi , hay dù chỉ không online một tuần. Tự làm tổn thương mình cũng sẽ chẳng bao giờ nhận lại được sự chú ý. Vì họ đâu chỉ có ta là niềm vui duy nhất.
No comments